Polly po-cket
Liên kết: Wap Tai Game miễn phí, Đọc Truyện Ngắn Tình Yêu Hay, Tải Game 9Shot, Tải Zalo, Tải Game 2016, Tải Ola Kul

LênNào.Xtgem.Com

wap tải game hay - phần mềm - tiện ích
Re: Say nắng gia sư của em trai
Update ngày 31/08/2012:thứ sáu, ngày thứ 33 yêu nhau.
Tối hôm qua mình trở vào nhà với nhiều thứ tâm trạng. Thằng D đã xuất hiện và chính thức giở trò, nhiều ng nói mình ko nên để ý nhưng thực ra nếu ở trong hoàn cảnh mình mấy ng đó có nghĩ vậy ko? Nó hiện diện trước mắt và làm đủ trò như thế thì cứ bỏ qua riết àh, chẳng biết nó còn làm tới mức nào. D thật tình ko giống như HA, D là mẫu ng dạng khó đoán và ko hề rõ ràng. Hắn có bệnh tâm lí và hành động rất mông lung, ko thể biết. Tất cả mọi thứ mình làm là bảo vệ người mình yêu và chính mình, hơn là cứ ngồi yên và chờ xem chuyện gì xảy ra.

Mẹ và mình có nói chuyện vài câu khi mình trở lên nhà tối hôm qua
- ‘con đi đâu đó?’, mẹ mình vừa bước ra khỏi phòng và hỏi minh
- ‘con đi xuống dưới nhà dạo mát chút’, mình nói, mà thực ra ở dưới chỗ mình và em gia sư hay ngồi nhiều gió lắm, hôm qua còn có mưa lâm râm nữa mà.
- ‘mày gặp con Linh đó hả?’,hôm nay mẹ có vẻ bắt đầu trở cáu sau vài ngày mẹ để yên, mẹ mình hỏi bẵng giọng nghe khá gay gắt.
- ‘dạ’, mình trả lời thẳng thắn, mình không muốn yêu lén lút và dù gì mọi chuyện cũng đã phơi bày. Mình bước lại tủ lạnh rót nước uống, cố gắng tỏ ra hết sức bình thường
- ‘mẹ nói sao con không nghe vậy?’, mẹ mình đổi giọng ngọt ngào, mình biết có nhiều lí do để mẹ ko ưng, nhưng để mình 1 lần yêu, 1 lần tự quyết định cuộc đời của mình khó đến thế cơ àh?
- ‘con xin lỗi nhưng lần này mẹ để cho con làm theo ý con đi được ko?’, mình nói với mẹ bằng giọng nói nghiêm túc và cứng rắn. Sau cái vụ con nhỏ Nhung, mẹ cũng ngại thì phải dù gì thì mẹ cũng thấy cách nói chuyện và xử sự của nhỏ Nhung, mẹ ko còn lí do gì để ghép mình với nó.
- ‘mày yêu đi rồi sướng khổ tự chịu’, mẹ mình nói, mẹ mình quá lo lắng cho mình, sợ mình ngã và đau
- ‘con phải đi thì mới biết sướng hay khổ mà mẹ’, mình nói vụng về, muốn nói nhiều hơn nữa nhưng đầu óc trống rỗng. Mình nói thầm trong lòng , dù khổ con cũng sẽ đi tiếp, bước tiếp tới khi nào ko thể nữa thì thôi.
Mẹ mình lắc đầu ra chiều ngán ngẩm rồi bỏ vào phòng, mình ngồi lại bàn ăn uống nước, trước khi mẹ đóng cửa mình kịp nhìn thấy thằng em đang nằm ngủ say sưa. Mẹ là người phụ nữ nghiêm khắc gần như là có lòng tự tôn rất cao. Trong cách dạy con của mẹ và ba có 1 khoảng cách khá dài vì thế hồi còn ở chung cũng có nhiều xung đột. Mẹ mình yêu mình theo kiểu là vẽ sẵn con đường cho mình đi, từ đó giờ mẹ chưa từng muốn mình có người yêu là vì mẹ có ý định sẽ giới thiệu cho mình 1 cô gái hợp ý mẹ và nhỏ Nhung là 1 điển hình. Và giờ dù không thành công trong việc nhỏ Nhung thì mẹ vẫn không đồng ý chuyện mình với em gia sư.

Sáng thứ sáu, hôm nay em gia sư và mình đi học như mọi ngày. Mình dạo này đã quen dậy sớm và vì thế mình luôn xuống dưới sảnh đợi em trước. Dạo này hay nghe mấy bài hát của Phạm Quỳnh Anh, vì em gia sư kêu giống tâm trạng em và mình muốn nghe để hiểu hơn về tâm trạng đó của em gia sư, những bài hát có tâm trạng da diết và não nề, thường là thất bại trong tình yêu nhưng trái tim luôn yêu.
- ‘T ế vơ’, mình nghe tiếng em gọi mình, nãy giờ mình chơi game, hôm nay em gia sư tới trễ 10p. Mình ngước lên nhìn em, thì thấy em cười nụ cười trên đôi môi đỏ mọng.
- ‘em lấy anh mà ế gì?’, mình đứng lên tắt game bỏ điện thoại vào túi và bước lại chỗ em. Mình cũng cười,nhiều lúc mình có cảm giác em có 1 chỗ để cất mọi muộn phiền ở ngày hôm qua, vì thế dù hôm qua có chuyện gì thì sáng nay em vẫn ráng giữ nét tươi tắn. Cũng có thể vì em quá quen với những chuyện tương tự thế
- ‘ai lấy, có ma nó thèm’, em đáp liền, chưa từng thấy em chịu thua. Cái vấn đề em gọi mình T ế vợ mình nói nhiều lần thì em vẫn nhất quyết gọi, đến mức nhiều lúc mình nghĩ đó là tên của mình. Mình đưa tay nhéo lên má em, em la đau oái oái nhưng miệng cứ cười. Chú bảo vệ già nhìn mình vui vẻ. Tự mình cũng thấy vui vẻ
- ‘khi mà anh lành tay là mình đi chơi liền’, mình nói với em gia sư, lâu nay ko để ý tới cái xe của mình, sau cái vụ tai nạn thì thỉnh thoảng thằng anh mình qua mượn xe chạy thì hầu như nó nằm im trong bãi giữ xe.
- ‘đi đâu mà nói?’, em gia sư hỏi liền
- ‘đi đầm sen nước, lâu lắm anh chưa đi’, mình nói với em, hồi đó mình hay đi đầm sen nước với đám bạn lắm , đi chủ yếu chơi mấy trò chơi với dòm gái, tại hồi đó FA và hay ganh tỵ với mấy đứa người yêu của nhau mà đi đầm sen chung. Nhìn bọn họ tình cảm lắm
- ‘đi dòm gái àh?’ em hỏi mình liền, giống như đọc được suy nghĩ của mình
- ‘có ny rồi dòm chi’, mình nói chống chế
- ‘haha, chứ ko phải mấy thằng con trai hay nói là dòm gái là bản năng và hay giải thích với ng yêu là anh dòm thôi, có gì đâu’, em nói , tỏ ra vẻ am hiểu bọn con trai quá.
- ‘bọn nó khác, anh khác’, mình nói, sáng nay trời xanh gió mát. Từ ngày đi học buổi sáng mới cảm giác sài gòn ở 1 buổi sáng dễ chịu nhường nào, hay có người yêu và những thứ nhỏ nhặt cũng làm tâm trạng thoải mái.
- ‘anh gay àh, hahaah’, em phá ra cười, chọc quê mình. Có vẻ cười rất sảng khoái
- ‘em muốn biết ko?’, mình hỏi đùa lại, lúc này em vẫn đang cười, chắc em thích thú với ý nghĩ mình là gay
- ‘gay thì cũng như ng ta mà anh’, em nói tỉnh queo, mình đang định nói tiếp thì em rẽ vào quán phở dạo này mình và em gia sư hay ăn
Gọi 2 tô phở tái nhiều nước béo, nhiều bánh phở. Mình và em gia sư ăn lần đầu ở quán này cũng lâu rồi, hôm đó thế này, mình và em gọi 2 tô phở tái, hôm đó em gia sư than đói dữ lắm nên mình kêu người phục vụ cho nhiều bánh, mình trước đó cũng biết em thích bỏ nhiều nước béo nên mình gọi luôn. Khi người phục phụ đi rồi, em gia sư mới nhại lại giọng mình
- ‘cho em nhiều bánh, nhiều nước béo, nhiều thịt , nhiều rau’, nói xong em cười liền. Mình cũng đang cười ví cái tính tinh nghịch của em thì em gia sư nói tiếp
- ‘nhưng tính giá 10k thôi’, em vẫn nhại giọng mình. Lần này thì em cười dữ nữa
- ‘gì gì, kiếm chuyện ah?’, mình hỏi em, biết em đang kiếm cớ chọc mình
- ‘haha, anh mà gọi kiểu đó nó đuổi anh ra khỏi quán, đốt phông lông’, em nói, mình buồn cười vì đầu óc em phong phú, tự tưởng tượng rồi tự bịa chuyện ra nói
- ‘tự biên tự diễn quá ha’, mình cười nói
Chuyện cũng chẳng có gì sau cái vụ hôm đó, nhưng tính em gia sư thì nhớ dai và hôm nay em gia sư nói lại, em gia sư nói về việc đó và còn bày trò thêm nữa, em nói khi người phục vụ hỏi mình và em ăn gì, mình trả lời như mọi ngày.
- ‘bữa nào mình đóng phim đi anh?’, em nói với mình
- ‘phim gì?’, mình ngạc nhiên hỏi em, mình suy nghĩ lung lắm.
- ‘thì tự dưng em thích thế thui’, em nói bâng quơ, hơi khó hiểu thiệt.
- ‘mà phim gì?’, mình hỏi,
- ‘để em về nhà viết kịch bản rồi chiều nay gặp nhau mình đóng’, em ra chiều bí ẩn, ko biết em nghĩ ra chuyện gì nữa. Hay em kiếm cớ gặp mình,mình hoang tưởng thế mà thấy thích thú
- ‘vậy chiều nay gặp nhau àh?’, mình hỏi em, thấy vui lắm
- ‘ohm, chiều 2 h em qua đón anh đi chơi, hay anh có hẹn với em Nhung’, em nói đùa rồi cười, mình kì thực ko thích em nhắc tới nhỏ Nhung, mình nghe thấy khó chịu khi em ghép mình với nhỏ đó, dù là nói giỡn.
- ‘ko nói vậy nha’, mình nói với em gia sư, rất nghiêm túc.
- ‘ohm, biết ùi, dữ quá’, em bĩu môi than rồi cười. Mắt sáng lên thấy rõ khi người phục vụ bưng đồ ăn tới. Mình phì cười vì cô bé heo của mình đáng yêu quá .
Ăn xong xuôi thì em chở mình tới trường, chở tới trường cũng tới 7h rồi nên em chạy nhanh tới trường học sợ bị trễ, mà thực ra ngày nào em gia sư cũng đi học trễ ít nhất là 15p. Nhưng em gia sư nói giờ đó thầy cô mới vừa vào à. Nhớ lại tối hôm qua mình vẩn còn tò mò thằng D không biết nói gì với em gia sư mà bọn họ cãi nhau, sau đó D chạy theo em gia sư tới tận chỗ nhà cùng em gia sư làm gì? Chẳng lẽ nó biết nhiều thứ như thế mà không biết nhà mình ở đâu, mình tin là nó có ý đồ gì đó khi chạy theo em gia sư tới tận nhà mình. Rồi tỏ ra tỉnh bơ như chưa có gì, và những tin nhắn trống, lời cảnh báo của nhỏ H xuất hiện cùng lúc. Không muốn nghi ngờ nhưng cũng thắc mắc.
Nghĩ hoài cũng chẳng tới đâu nên mình bỏ qua, mình cũng tập tìm cho mình 1 chỗ để quăng những thứ ko đâu vào đấy

Giờ ra chơi, mình gọi điện cho thằng bạn quen nhỏ Ban, nghĩ lại mới thấy chuyện gì cũng có lí do của nó, nhờ mình lấy số nhỏ Ban, tính tìm thông tin rồi nhờ thằng bạn thế thân mà giờ thằng bạn có người yêu. Đúng là định mệnh, hồi đó mình có nghe ai đó nói về việc mỗi cuộc đời là 1 câu chuyện được thượng đế viết sẵn và vì là câu chuyện nên không bao giờ có chuyện công bằng. Có người câu chuyện đời họ bình lặng yên ả, chỉ chút gợn sóng, có người là đầy bão tố và tìm 1 chốn dung thân cũng khó. Và có lẽ câu chuyện cuộc đời mình, đầy rắc rối hay nhiều mắc xích đến mức khó tin, có lẽ đó là phút hứng thú nhất thời của người viết câu chuyện về cuộc đời mình và rốt cuộc là câu chuyện đó dẫn mình đi tới đây, nơi mà mình có ng để yêu và bên ngoài đầy bão tố. Khi không thể lí giải vài thứ, người ta thường đổ cho thượng đế. Tình yêu của con người cũng giống như sóng biển, mãi mãi nối liền nhau, dù sóng nhỏ hay to, dù thật hay giả, thì những con sóng vẫn phải theo quy luật và nối liền nhau, như 1 ai đó, rồi sẽ yêu 1 ai đó

Mình gọi mà thằng bạn không bắt máy, mình nghĩ ngay là nó đang ngủ. Mình ngồi chém gió với thằng bạn gốc bắc mà cười đau ruột. Gần hết giờ ra chơi thì thằng bạn mình gọi điện thoại lại.
- ‘alo’, mình trả lời
- ‘gọi lại cho tau’,nó nói rồi cúp máy liền, chắc điện thoại hết tiền
Mình gọi lại cho nó
- ‘mày gọi cho tao có gì ko?’, giọng nó nói, đúng là nó vừa thức dậy, còn nghe tiếng ngáp
- ‘gọi chơi thôi, anh em lâu ngày ko gặp’,mình nói, ý định mình là hỏi nó vụ hôm qua, nhưng nghĩ lại thôi vì thằng bạn có thể nghĩ xấu về em gia sư của mình hay gì đó không hay lắm. Mà biết 1 chuyện đã xảy ra cũng ko để làm gì?
- ‘rảnh vkl ha, tao đang ngủ đó’, thằng bạn mình nói
- ‘vậy ngủ đi’, mình nói, bỏ ý định hỏi han về em gia sư.
- ‘àh, mày với nhỏ bồ mày tốt chưa?’, nó hỏi mình,chắc nó cũng tò mò
- ‘bình thường như cơm sườn’, mình nói,cười, câu này là câu tủ của thằng này, mình nhại theo nó. Hồi đó ai hỏi nó, nó cứ trả lời : bình thường như cơm sườn.
- ‘đệt, vụ hôm qua sao rồi?’, nó hỏi mình.
- ‘tao có biết rõ gì đâu, mà chuyện gì?’, mình hỏi.
- ‘vợ tao nói nhỏ bồ mày là bạn hồi nhỏ của nó, nhưng nhỏ bồ mày tội nghiệp lắm’, thằng bạn nói, mình nghe như nuốt, đây là lời nhận xét đầu tiên về em gia sư dưới phương diện 1 người ko hề ghét em gia sư.
- ‘sao, nói rõ coi’, mình nói.
- ‘nhỏ bồ mày khổ từ nhỏ nhưng nhỏ bồ mày cũng thứ dữ, ko hiền đâu’, thằng bạn nói, có vẻ như nó đang mở nhạc. Ngủ dậy và vớ ngay tới máy tính khi chưa đánh răng là thói quen của nó
- ‘tao ko thích gái hiền, nhạt bỏ mẹ’, mình nói đùa cho không khí bớt căng thẳng
- ‘bồ mày nhiều thằng theo lắm, nhưng nó yêu có 1 thằng àh, mà thằng này mất dạy lắm. thằng hôm qua là thằng theo bồ mày dai nhất trong ngần đó thằng’, mình nghe nó nói, những thứ này mình biết từ nhiều nguồn thông tin và không có gì ngạc nhiên, nhưng sao nghe lại mình vẫn có cảm giác như ai rút bớt không khí
- ‘gì nữa, mà hôm qua có chuyện gì’, mình hỏi nó
- ‘nghe vợ tao nói lại là thằng D và bồ mà có nhiều chuyện lắm nhưng chủ yếu là vì bồ mày không yêu nó và cự tuyệt,àh có chuyện này hôm qua tao quên nói’, thằng bạn nói, mình bắt đầu hồi hộp. Mình nghe trong giọng nói thằng bạn có chút gì e ngại khi nói ra
- ‘chuyện gì?’, mình hỏi liền, lúc này thằng bạn người gốc bắc đang kêu mình vào lớp vì hết giờ giải lao. Mình kêu nó đi trước đi
- ‘hôm qua lúc cãi nhau giữa nhỏ bồ mày và thằng D còn có thằng nữa, nhưng tao ko biết ai , lúc cãi gần xong nó mới tới’, mình giật mình khi nghe thằng bạn mình nói thế, ko biết là ai nữa
- ‘thằng đó thằng nào?’, mình hỏi liền
- ‘tao ko biết, nhìn cao to lắm nhưng mặt nó láo láo’, thằng bạn mình nói. Mình đoán là HA, buổi sinh nhật đó sao HA biết và tới, sao nhiều thứ rối quá vậy.
- ‘bồ tao đẹp ko?’, mình hỏi nó, lái sang chuyện khác cho câu chuyện tự nhiên hơn
- ‘đẹp thua vợ tao’, thằng bạn nói, mình biết là nó đang rất hạnh phúc với nhỏ Ban, quen nhau nhiều năm mà chưa từng thấy nó như thế
- ‘thôi anh vào học đây’, mình nói, thấy hơi bấn loạn vì những thứ nó nói
- ‘anh mả nậu mày’, nó nói rồi mính cúp máy. Mình vào lớp học, mình hiểu rõ mọi chuyện đang mở ra, từ từ,thằng D và thằng HA cùng xuất hiện, mà theo mình biết em gia sư quen HA sau khi D bỏ đi, vậy rất có thể thằng D bỏ đi nhưng luôn theo dõi rất sát mọi hoạt động của em gia sư. Điều đó nghe có vẻ khó hiểu, nhưng xét với 1 thằng mang tiếng có bệnh tâm lí thì có thể em gia sư là tình đầu day dứt mà nó mãi ko bỏ được và lên nhiều kế hoạch. Mình nghĩ thế mà còn thấy mình điên, chắc mình xem nhiều phim đến mức nhiễm loạn.
Thằng D lại nhắn tin nhắn trống cho mình, mình ko quan tâm, cái tin nhắn trống trong số 3 tin nhắn nó gửi liên tục có 1 dấu chấm, 1 dấu chấm duy nhất, mình nghĩ là nó bấm nhầm nên thôi

Giờ ra về, em gia sư tới đón mình đúng giờ, mình vẫn tỏ ra bình thường vì mình cũng thấy chuyện chẳng có gì, mình sẽ tranh thủ cơ hội chiều nay đi chơi chung mình sẽ tâm sự nhiều chuyện hơn với em, mình tin em luôn muốn nói gì đó với mình chỉ là em còn e ngại và chưa có dịp. Rồi nắng sẽ lên, mọi thứ sẽ qua
- ‘trong tim anh, có chỗ cho em?’, em hỏi mình, tất nhiên là có, mình hơi ngạc nhiên về câu hỏi đó, có giống với câu con gái hay hỏi người yêu là anh có yêu em không?
- ‘tim anh là chỗ sinh ra dành cho em’, mình nói, tự thấy sến mà kể ra với em mình chưa từng dùng những lời ngọt ngào. Vì mình không dám, vì mình tự thấy sến dù những lời ngọt ngào đó là tình cảm của mình không chút giả dối.
- ‘ohm, đc rồi, chiều đi đóng phim nha’, em gia sư nói, trở lại giọng nói vui vẻ thoải mái, em cho xe chạy nhanh, mình ôm em chặt bằng 1 tay
Chở mình về tới nhà thì em gia sư hẹn mình 1h30 gặp lại, mình và em chắc là hai đứa yêu nhau mà toàn đi chơi buổi chiều, khi mà trời nắng và người ta ngủ trưa thì mình và em gia sư đi chơi. Thực ra đi buổi tốt cũng được nhưng ít thời gian và không thoải mái với cái tay gãy và còn việc mẹ mình nên bọn mình thường đi buổi chiều.

Mẹ mình về ăn cơm và biết vụ em gia sư chở mình đi học, nhưng mẹ mình vẫn cho mình tiền đi xe ôm như kiểu ko xác nhận chuyện đó, còn về việc cấm mình thì mẹ mình chắc hiểu rõ là bây giờ không còn tác dụng nhiều. Mọi thứ vẫn ổn.

Mình ngủ trưa liền ngay sau ăn cơm và thức dậy chuẩn bị, mình xuống tới nơi thì cũng gần 1h30, ngồi hóng gió chút xíu thì em gia sư tới. Em gia sư mặc nguyên bộ đồ đen, em làm mình nhớ lại cái dạo mình mới gặp em khi em tới nhà mình dạy kèm. Khi ấy em rất hay mặc đồ đen và cột tóc cao, nhìn gương mặt có chút lạnh lùng. Dạo đó đến tận bây giờ, ở em mình luôn thấy cái mong manh dù em ko từng tỏ ra như thế
- ‘đóng phim gì mà mặc đồ đen thui’, mình nói với em, hôm nay mình mặc quần jean áo sơ mi caro, cái áo này lâu lắm chưa mặc.
- ‘kệ em, anh có cái áo đâu đẹp vậy?’, em hỏi mình, em đưa tay chỉnh lại cổ áo cho mình, lúc nãy mình bẻ cổ áo chưa đúng nếp. Em lại chạm vào mình, mình lại thấy ấm áp thân thương, em ân cần quá mức với mình.
- ‘áo cũ rồi lâu lắm anh chưa mặc’, mình nói vui vẻ, trong người là cảm giác sung sướng. vì được khen hay vì em gia sư chạm vào mình.
- ‘đi thôi’, em nói rồi lấy nón bảo hiểm đội cho mình. Dù cố gắng nhưng có nhửng thứ đã dần thành thói quen với mình.
Mình cười và leo lên xe em ngồi, em để cái cặp quàng qua tay lái, cái cặp nhỏ cũng màu đen
- ‘đi đâu heo?’, mình hỏi em, con heo gầy của mình
- ‘em chưa biết nữa’, em gia sư trả lời ngắn gọn, mình tò mò không biết sẽ có tiết mục gì. Tay em gia sư từ sau hôm kỉ niệm, em luôn đeo đồng hồ mình tặng và mình cũng vậy.
- ‘có làm kịch bản chưa?’, mình hỏi em, mình nghĩ cái kịch bản em nói là giỡn thôi nên mình giỡn lại
- ‘rồi, trong cặp’, em trả lời, không nói gì thêm. Đi chơi buổi trưa đúng là có cái hay là đường phố không đông nhưng nóng và tay mình ngứa ngáy, có vẻ như hôm nay em gia sư có chút bối rối nên cả đi đâu em cũng ko định hình, cứ cho xe chạy thật chậm trên phố.
- ‘em muốn ngủ cùng anh’, em gia sư nói, mình như ko tin vào tai mình, mình bắt đầu nghĩ bậy bạ sau câu nói ấy, nhiều thứ mông lung quá. Không biết chẳng lẽ đóng phim là thế.
- ‘hả?’, mình hỏi em liền
- ‘không phải quan hệ đâu, chỉ ngủ thôi’, em trả lời, mình nghe hơi sững sờ vì câu nói, sao em nói đi đóng phim gì mà. Mình không nhìn thấy mắt em nên ko đoán được em đang như thế nào, chỉ thấy có lẽ em mệt mỏi và muốn ngủ
- ‘uhm, đi ngủ, anh cũng buồn ngủ’, mình nói và dặn bản thân sẽ ko nghĩ hay ko làm gì bậy bạ
- ‘nghĩ em dễ dãi đúng ko?’, em hỏi mình e ngại, tất nhiên mình có ngỡ ngàng nhưng mình ko nghĩ em thế, mình hiểu em không như thế , chỉ là em hơi không giống những người con gái khác. Em muốn vượt qua những giới hạn và là chính em
- ‘ko’, mình trả lời, ko giải thích gì thêm, mình nghĩ càng giải thích em càng nghĩ mình cố bao biện
Mình và em sau khi chạy lòng vòng 3 lần xung quanh những con đường gần khu nhà mình thì mình và em gia sư chạy vào cái khách sạn hôm bữa mình và em vào. Cảm giác trong mình cứ nóng rần dù mình không muốn thế. 49 ngày gần tới và giống như em đang cố gắng làm càng nhiều thứ càng tốt. Gửi xe và lên nhận phòng mình và em lại leo lên tầng hai, lần này là căn phòng khác, chỉ có 1 cánh cửa vào và tối om. Mình biết cả 2 đứa đều ngại.
- ‘mở ti vi lên anh’, em nói mình, lúc này là vừa vào tới phòng và em đang mở điện.
Mở ti vi xong mình ngồi xuống giường, em cũng ngồi xuống giường, cả 2 im lặng ngại ngùng như ko biết bắt đầu câu chuyện từ đâu
- ‘ngủ đi heo, anh canh cho’, mình nói, ngoài tiếng hát ca sĩ Tuấn Hưng thì không gian im lặng ngột ngạt. Như đợi mình nói, em gia sư cởi giày và nằm xuống, mình dặn mình đứng nghĩ bậy bạ. Mình cũng nằm xuống
- ‘em nói chuyện nha’, em nói, lúc nãy em ôm mình, lúc này thì hai tay em để 2 bên và mắt thì nhìn lên trần
- ‘uhm, anh biết trò chơi nào mang tên 49 ngày chưa?’, em gia sư hỏi mình, mình không ngờ em nói tới chuyện này, không biết em đã biết mình biết chưa?
- ‘sao?’, mình nói, giọng mình tỏ ra bình thường
- ‘nếu em yêu trong 49 ngày thôi thì sao?’, em gia sư hỏi mình, sao em lại mở bài ngửa, sao hôm nay em nói tới vấn đề này. Mình dù biết trước nhưng ko tránh khỏi sự thất vọng, thì thà rằng đừng nói, để mình còn hi vọng . Có lí do gì em nói ra? Cảm giác như ai đấm thẳng vào tim
- ‘sao lại là 49 ngày?’, mình hỏi em, cố tỏ ra như em đang đùa về cái gì đó đơn thuần mang tên 49 ngày thôi.
- ’em thích con số ấy, nó trái ngước với tình yêu, nó mang danh cái chết’, em gia sư trả lời đơn thuần, ko hề nhìn qua mình. Mắt em dính ở trên trần nhà, nơi có cái quạt đang quay
- ‘nếu trò chơi 49 ngày đó có em, thì anh cũng muốn chơi’, mình nói đúng với suy nghĩ của mình. Mình vẫn có lòng tin là trò chơi đã từng diễn ra, và cái đã từng đó là ở quá khứ, mình là ngoại lệ. Câu nói của mình chắc khiến em ngạc nhiên.
- ‘yêu mù quáng và vẫn yêu?’em hỏi mình, lần này mới quay sang nhìn mình. Đôi mắt em chứa thật nhiều sự trống rỗng, nhìn mênh mang hơn cả biển khơi
- ‘uhm’, mình trả lời
- ‘dù giả dối ngay từ đầu vẫn yêu?’, em gia sư hỏi, như cố dùng những từ ngữ phũ phàng, quả nhiên tim mình cứ nhói lên sau từng câu nói của em, dù mình đã lường trước. Chỉ là mình ko nghĩ em sẽ nói ra, nói thẳng trực tiếp với mình.
- ‘uhm,anh vẫn yêu’, mình nói, giọng mình chắc nịch. Mình biết nhiều thứ hơn em nghĩ và mình chưa từng hối hận yêu em. Vì mình có đủ lí do để cam tâm tình nguyện yêu em, yêu nhiều hơn trăm ngàn lần lời mình có thể diễn tả
- ‘anh nói nha’, em gia sư nói, mình tự hỏi sao em lạnh lùng đến thế, lời em nói có vẻ như đanh thép, như khẳng định đó là trò chơi của em.
- ‘uhm, vì anh ngay từ đầu bắt đầu với em là tình yêu, anh ko biết em có yêu anh ko, nhưng anh luôn tự tin tình yêu của anh đủ để cả anh và em xài, ko có gì phải hối hận’, mình nói rõ ràng, biết là trong tim mình có nhiều thứ đang trở nên lộn xộn nhưng những thứ đó không ảnh hưởng hay không hòa trộn vào tình yêu của mình. Em gia sư chắc chắn nghĩ là mình sẽ ngạc nhiên vì những thứ em nói, nhưng mình không tỏ ra như thế, mình bình tĩnh sẽ làm mọi thứ cứu vãn và giữ lại mọi thứ.
- ‘anh ko thấy em ác độc àh?’, em hỏi mình, em lại nhìn lên trần, giọng em trùng xuống. Nếu em ác thì em chỉ cần 49 ngày thì đá anh, cần gì phải nói ra.
- ‘có, em ác mà, nhưng anh yêu’, mình nói, em có ác hơn nữa thì mình vẫn yêu dù mình có chút thất vọng khi biết mình cũng là 1 món đồ chơi.
- ‘để em nói anh nghe’, em nói, thở ra như trút bỏ nỗi lòng.
- ‘ohm’, mình nói rồi nằm nghe, như mình từng nói, rồi thì mình cũng sẽ biết dần dần mọi thứ theo 1 cách nào đó. Tại sao lại như thế thì mình không rõ nên mình cứ đổ cho số phận vậy
- ‘sau mối tình với C bà HA, em yêu ai không quá 49 ngày, vì em sợ cảm giác không tình yêu, nhưng có tình yêu rồi em lại lo lắng nhiều thứ, cũng có thể em chưa thể yêu lại hay cũng có thể họ đòi hỏi ở em những thứ em chưa sẵn sàng cho. Em cho chính em 1 giới hạn 49 ngày, để yêu, để hiểu chính em’, em nói rõ ràng như muốn trút hết
- ‘và anh cũng ko phải ngoại lệ’, em nói tiếp, lời em nói như cứa vào mình, mình thấy rõ vết xước.
- ‘uhm’, mình trả lời, thất vọng nhiều lắm nhưng ko hối hận.
- ‘em nói rồi anh có quyền quyết định, em chưa từng nói những thứ tương tự với ai’, em nói, trong giọng nói như cố trút vào đó hết những nhẫn tâm. Mình chỉ thắc mắc sao em phải nói ra, hôm nay mới ngày thứ 33. Mình nghĩ là vì yêu và chính em đang sợ tình yêu đó
- ‘cứ tiếp tục đi, anh muốn đi tới cùng, nếu là trò chơi với em thì mình chơi tới cùng’, mình nói với em, câu trả lời này luôn nằm trong đầu mình.
- ‘mà sao em nói với anh những điều này’, mình hỏi vì mình tò mò.
- ‘vì em thích trò chơi vui hơn’, em nói, mình tin vừa có áp lực gì lên em, mình tin chẳng phải là giả dối mà vì em sợ hãi. Mình có thể ngu đần nhưng mình có thể cảm nhận.
‘anh biết khi anh buông tay theo ý em, thì dù miệng em cười , chân em bước nhưng tim em đang tuôn máu, em chỉ đợi anh đi là em sẽ ngã nhoài mệt mỏi. Em ngu ngốc để anh biết được những thứ đó và dù có chết anh cũng ko buông tay em”
- ‘ohm, cứ chơi đi, giờ thì ngủ yên trong lòng anh’, mình nói, em ngạc nhiên lắm. Mình hiểu hết với em thì mình nên thế, vì khi em nói những thứ như vậy là em đã mở lòng và em cần mình giữ em lại. Vì em muốn yêu, em yêu và em sợ. Có quá nhiều thứ uẩn khúc mình ko hiểu và đó là áp lực của em. Hôm qua hẳn có chuyện gì xảy ra và khiến em như thế. EM nằm yên không nhúc nhích, mình quàng tay ôm lấy em. Mình vui vì khoảng cách giữa mình và em đã rút ngắn, dù lời em nó làm mình đau, mình thất vọng.
Em quàng ôm mình chặt, chưa bao giờ em gia sư ôm mình chặt như thế, kiểu như em cố hết sức để bó chặt lấy mình. Rồi em ngủ yên lành trong vòng tay mình, mình cũng tranh thủ chụp 1 tấm hình em đang ngủ. Còn cái vụ em kêu đóng phim bị bỏ ngỏ, chắc em quên hay lấy đó làm lí do cho buổi nói chuyện này. Ngủ tới hơn 4h, em ngủ ngon lành và ít cựa quậy, từ giờ mọi thứ đã mở ra, mình sẽ là người chủ động dẫn em đi, vì mình may mắn nên biết được nhiều thứ hơn và mình sẽ không giống những người khác. Mình cũng sẽ cho mình 1 kết cục khác, tốt hết mức có thể. Chẳng biết sao tâm trạng mình trước đó rối bời nhưng khi ôm em trong tay mình lại thấy thoải mái hẳn, mình thấy như vậy cũng tốt. Ngày 49 sẽ kết thúc và mở màn cho ngày 50, một quãng đường khác
Nếu em cầu cho tim em thôi đau và mình vững tin, thì mình sẽ cầu cho tay mình chắc chắn để giữ lấy tay em lâu thật lâu

Khi em gia sư ngủ dậy thì mình và em đi về, cả 1 buổi chiều ôm em trong tay, cả 1 buổi chiều dùng tay chạm vào mặt em, mắt mũi miệng. Mình ko chán. Mình chỉ hơi lo sau ngày hôm nay nhiều thứ sẽ thay đồi hay em sẽ có những bối rối, ngại ngùng. Nhưng dù gì thì mình cũng sẽ cố gắng. Trước giờ em dẫn mình đi theo ý em thì giờ mình sẽ dẫn em đi theo ý mình.

Tối hôm ấy mình và em gia sư nhắn tin bình thường. Thằng D thì vẫn nhắn tin nhắn trống cho mình. Mình có cái tò mò là HA, sao xuất hiện trong buổi sinh nhật khi mà em gia sư và thằng D cãi nhau. Chuyện gì đã xảy ra giữa họ?

P/s: xong 1 ngày viết mỏi cả tay, ngày mai là ngày mà chị Q liên lạc với em, và chuyện ngày mai em kể tiếp, tay em cứng hết đánh máy được rồi .
home Game Xtgem Online
0nline:1 Daily :1 Total :267
Time :20:17 Date :25/04/24

Design By : Đinh Việt Linh
Wap Tải Games Phần Mềm Điện Thoại © 2013 By Troll

Liên kết: Wap Tai Game miễn phí, Doc Truyen Ngan Tinh Yeu Hay, Tai Game 9Shot, Tai Zalo, Tai Game 2016 Hay, Tai Ola Kul